[Tại sao lại nói chị Hoan của chúng tôi không có nhân phẩm? Cô ấy chỉ là không có tố chất thôi, nhân phẩm thì tuyệt vời] [Nhìn này... Fan của Hách Hoan thật là sáng suốt và khách quan. ] [Thư Duyên xuất hiện như một khách mời, liệu đây có phải là ekip chương trình cố tình khiêu khích không?] [Fan của cô ấy đã gây áp lực lên ekip chương trình, họ đành phải mời cô ấy. Ì [Thật hài hước, Thư Duyên đã có trong danh sách của ekip chương trình từ đầu, chỉ là cô ấy quay phim mới chưa xong nên mới đến trễ một tuân. ]... Trong lúc mẹ đang nói chuyện với dì Sở thì bạn nhỏ Triệu Dực bằng nỗ lực của bản thân, thành công lau những vết bùn rải rác trên mặt thành một cái mặt nạ màu xám. Mặt nạ bùn tự nhiên mỏng nhẹ đắp lên mặt cậu bé trong chốc lát đã đen đi tám phân.
Vừa rôi còn là củ sen lấm lem bùn, giờ đây đã thành củ sen bị cháy khét.
Hách Hoan tức giận nắm lấy tai Triệu Dực: "Thật là ngốc." Triệu Dực với khuôn mặt sưng húp, mẹ lại quát mắng cậu trước mặt anh trai Phó Niên và em trai Phó Dư, thực sự, không biết có muốn giữ mặt mũi cho cậu ngoài đường không?
Phó Niên và Phó Dư không để ý đến vẻ mặt đáng thương của Triệu Dực, Phó Dư còn chú ý hơn đến khuôn mặt xám đen của Triệu Dực. Cậu bé bí mật thì thâm vào tai anh trai: "Anh tra, Bao Thanh Thiên đại nhân!" Hơ, đây là lúc Sở Dung vô tình xem (Trát Mỹ án), phổ cập kiến thức cho Phó Dư. (*) Trát Mỹ án: là một vở kịch nổi tiếng của Kinh kịch Trung Quốc, một câu chuyện kinh điển trong văn hóa Trung Quốc.
Phó Niên gõ đâu Phó Dư: -Đừng nói linh tỉnh.
Theo chỉ dẫn của ekip chương trình, họ tập trung tại địa điểm đã định. Sở Dung và Hách Hoan lại không phải là những người đến đầu tiên. Âm Vũ mặc áo ngắn tay đơn giản và quần dài đã đợi ở đó một lúc, cô ấy rất vui khi nhìn thấy Sở Dung, lập tức vẫy tay: "Lại gặp nhau rồi nhé."
"Chị Âm Vũ" Sở Dung mỉm cười đáp lời. Biểu cảm của Hách Hoan không mấy thay đổi khi nhìn thấy Cát Âm Vũ, cô ấy phớt lờ Âm Vũ, nắm chặt tay Sở Dung. Cát Âm Vũ không để ý đến thái độ phớt lờ của Hách Hoan, cô ấy mỉm cười nói với Sở Dung: "Sở Dung, cô đã tìm được cộng sự chưa? Nếu chưa thì hãy làm cộng sự với tôi.
"Hả, cộng sự cái gì cơ?"
"Lần này có sáu nhóm gia đình, ekip chương trình muốn các nhóm kết hợp thành cặp, có lẽ là vì có nhiệm vụ cần thực hiện cùng nhau.
"Cộng sự của cô ấy là tôi đây." Hách Hoan giơ tay cô và Sở Dung: "Xin lỗi cô Cát nhé, cô nói muộn mất rồi."
"Thế?" Cát Âm Vũ cười nhạt: "Nếu đã vậy thì tôi không 'đập chậu cướp hoa nữa.
Sở Dung nhíu mày, không hiểu sao câu này nghe kỳ quái thế. Hách Hoan cười mỉm: "Cảm ơn cô Cát."
[Khói thuốc súng... |
[Sao lại có mùi lẫn lộn phức tạp ở đây nhỉ?]
[Cát Âm Vũ xuất sắc hơn Hách Hoan khá nhiều. ]
[Mặc dù vậy nhưng Cát Âm Vũ đã nhìn thấy Sở Dung và Hách Hoan nắm tay nhau mà còn tới hỏi quá trời hỏi, có phải EQ hơi thấp hay không?]
[Cứu, Triệu Dực và Phó Niên, Phó Dư đang chơi đùa cùng nhau, Hứa Bất Lan chỉ có thể đứng bên cạnh xem, thật quá đáng thương. |
[Cậu bé được giáo dục đàng hoàng mới tốt. |
[Phát biểu gì khó hiểu vậy, bạn không nói tôi còn không nghĩ đến, gia giáo tốt chính là bóp chết bản chất trời cho từ nhỏ sao? Phương pháp giáo dục của Cát Âm Vũ làm cho người ta ngạt thở. Ì
Những vị khách khác cũng lần lượt đến, Lư Xuân Tạ và Tống Kỳ Kỳ một người là MC, một người là nghệ sĩ piano. Cả hai đều có tính cách rất hiên lành và thông minh, chẳng có gì lạ khi họ có thể chơi cùng nhau. Thư Duyên - vị khách đặc biệt nhất đến sau cùng, các gia đình khác chỉ có một người lớn và một đứa trẻ, trong khi đó gia đình Sở Dung và Lư Xuân Tạ lại có hai con. Gia đình của Thư Duyên lại có hai người lớn và một đứa trẻ, ekip chương trình giải thích rằng, bởi vì con gái của Thư Duyên đã được cô nhỏ - em chồng nuôi từ bé nên không thể rời xa cô, vì thế phải đưa theo cô nhỏ mới có thể ra ngoài.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo